Trong tiểu thuyết "Engleby" của Sebastian Faulks, nhân vật chính phản ánh về tác động của thuốc phiện đối với sự đau khổ của con người. Câu nói nêu bật cách thuốc phiện có thể biến sự đau khổ thành một khái niệm đơn thuần, làm giảm tính trực tiếp và thực tế của nó. Điều này cho thấy rằng các chất như thuốc phiện có thể tạo ra một sự tách rời khỏi nỗi đau cảm xúc thực sự, khiến nó trở thành một chủ đề của sự suy ngẫm trừu tượng hơn là một trải nghiệm sống.
Ý tưởng được trình bày trong trích dẫn cho thấy một bình luận rộng hơn về nghiện và cách mọi người đối phó với cuộc đấu tranh của họ. Bằng cảm giác tê liệt, thuốc phiện có thể khiến các cá nhân nhìn thấy sự đau khổ của họ từ một khoảng cách, mất liên lạc với các kết nối và kinh nghiệm có ý nghĩa xác định sự tồn tại của con người. Quan điểm này đặt ra câu hỏi về hậu quả của việc dựa vào các chất để kiểm soát cơn đau và tầm quan trọng của việc đối mặt với đau khổ.