Câu nói của "Bữa trưa khỏa thân" của William S. Burroughs mô tả một quan điểm nghiệt ngã về nhân loại, cho thấy xã hội bị ảnh hưởng bởi nhiều phiền não khác nhau. Những phiền não này, bao gồm nghèo đói và thù hận, được miêu tả là triệu chứng của một vấn đề sâu sắc hơn được gọi là "virus con người". Phép ẩn dụ này ngụ ý rằng những yếu tố tiêu cực này là vốn có và có sức lan tỏa trong sự tồn tại của con người, lan truyền qua mọi khía cạnh của cuộc sống, cho đến các masutiae của các tương tác hàng ngày và các tế bào riêng lẻ.
Burroughs trình bày một tầm nhìn ảm đạm về tình trạng của con người, trong đó các vấn đề hệ thống như chiến tranh và tham nhũng không chỉ là những thách thức bên ngoài mà còn là những bệnh tật nội bộ xác định trải nghiệm của con người. Bằng cách ví những vấn đề này với một loại virus, ông nhấn mạnh bản chất truyền nhiễm của chúng, cho thấy rằng không có sự can thiệp, chúng sẽ tiếp tục sinh sản và ảnh hưởng lớn đến xã hội. Hình ảnh được sử dụng gợi lên cảm giác tuyệt vọng và cần thay đổi để chống lại sự lây lan quỷ quyệt của các triệu chứng này.