Sau đó, bạn đang làm việc với toàn bộ chuỗi DNA? Grant hỏi. Ồ không, Wu nói. Điều đó là không thể. Chúng tôi đã đi một chặng đường dài từ những năm sáu mươi, khi phải mất cả bốn năm trong bốn năm để giải mã một màn hình như thế này. Bây giờ các máy tính có thể làm điều đó trong một vài giờ. Nhưng, ngay cả như vậy, phân tử DNA là quá lớn. Chúng tôi chỉ nhìn vào các phần của sợi khác nhau từ động vật đến động vật hoặc từ DNA đương đại. Chỉ có một vài phần trăm các nucleotide khác nhau từ loài này sang loài khác. Đó là những gì chúng tôi phân tích, và nó vẫn là một công việc lớn.
(Then are you working with the entire DNA strand? Grant asked. Oh no, Wu said. That's impossible. We've come a long way from the sixties, when it took a whole laboratory four years to decode a screen like this. Now the computers can do it in a couple of hours. But, even so, the DNA molecule is too big. We look only at the sections of the strand that differ from animal to animal, or from contemporary DNA. Only a few percent of the nucleotides differ from one species to the next. That's what we analyze, and it's still a big job.)
Trong cuộc trò chuyện giữa Grant và Wu, họ thảo luận về những thách thức của phân tích DNA và cách công nghệ đã tiến bộ từ những năm 1960. Wu giải thích rằng mặc dù không còn cần thiết phải dành nhiều năm để giải mã DNA, nhưng kích thước tuyệt vời của phân tử DNA làm cho nó không thực tế khi làm việc với toàn bộ chuỗi. Thay vào đó, các nhà khoa học tập trung vào các phần cụ thể khác nhau giữa các loài hoặc DNA đương đại, vì chỉ một tỷ lệ nhỏ các nucleotide khác nhau.
Quá trình phân tích các phân khúc độc đáo này vẫn còn phức tạp và tốn thời gian, nhấn mạnh những điều phức tạp liên quan đến nghiên cứu di truyền. Những tiến bộ trong công nghệ máy tính đã tăng cường đáng kể phân tích, giảm những gì đã từng mất nhiều năm xuống chỉ còn hàng giờ. Mặc dù những cải tiến này, nhiệm vụ vẫn còn đáng kể, làm nổi bật những nỗ lực tiếp tục cần thiết trong lĩnh vực di truyền học.