Trong "Một cái nhìn xa xôi về mọi thứ" của Alexander McCall Smith, một nhân vật phản ánh về một bài thơ sâu sắc so sánh ký ức với hành tây. Sự tương tự này cho thấy rằng, giống như hành tây, ký ức có thể gợi lên những cảm xúc mạnh mẽ và có thể dẫn đến nước mắt, làm nổi bật bản chất buồn vui của hồi tưởng.
Ý tưởng rằng những ký ức có thể gợi ra những cảm xúc sâu sắc là đáng kể, vì nó nhắc nhở chúng ta rằng quá khứ được dệt vào bản sắc của chúng ta. Mối liên hệ này giữa trải nghiệm cảm giác và phản ứng cảm xúc nhấn mạnh sự phức tạp của cách chúng ta xử lý ký ức của mình.