Trong "Catch-22" của Joseph Heller, người kể chuyện thể hiện sự thất vọng và hoài nghi về bản chất của Thiên Chúa. Anh ta đặc trưng cho Chúa là dường như không có vẻ, giống anh ta với một nhân vật ngu ngốc và đơn giản, người đang bận tâm với những vấn đề tầm thường hoặc hoàn toàn không biết gì về sự đau khổ của con người. Nhận thức này thách thức sự tôn kính truyền thống thường liên quan đến một vị thần, cho thấy rằng nếu Thiên Chúa tồn tại, những sáng tạo của Ngài là khó hiểu và thiếu sót.
Người kể chuyện đặt câu hỏi về logic đằng sau thiết kế của Chúa, cụ thể chỉ ra sự tồn tại của các bệnh tật và những hạn chế ảnh hưởng đến nhân loại, như lão hóa, đau đớn và các chức năng cơ thể trở nên tồi tệ. Bài phê bình này cho thấy một sự hoài nghi sâu sắc về ý định thiêng liêng và ý nghĩa chung của sự tồn tại, nhấn mạnh sự phi lý mà anh ta nhận thức trong cách thức cuộc sống mở ra dưới một bản thể toàn năng.