Câu nói phản ánh một nhận thức về ảnh hưởng kéo dài của quá khứ đối với hiện tại, cho thấy rằng những ký ức và trải nghiệm hành động như "ma hữu cơ" trong cuộc sống của chúng ta. Những tiếng vang này từ một thực tế một lần một lần tương tác với môi trường hiện tại của chúng ta, nhắc nhở chúng ta về những gì đã bị mất hoặc biến đổi. Người nói coi những tàn dư này vừa xâm lấn vừa thoải mái, cho thấy mối quan hệ phức tạp với quá khứ.
Hơn nữa, khái niệm "ma vật lý" ngụ ý rằng các khía cạnh của cuộc sống trước đây tiếp tục định hình ý thức của chúng ta. Chất xung này, ví như một trái tim, cho thấy sức sống vẫn tồn tại ngay cả ở dạng phân mảnh của nó. Sự pha trộn giữa nỗi nhớ và sự công nhận nhấn mạnh đến sự liên quan lâu dài của những trải nghiệm trong quá khứ và cách chúng có thể làm phong phú thêm sự tồn tại hiện tại của chúng ta, pha trộn bộ nhớ với tính trực tiếp của cuộc sống ngày nay.