Đoạn văn gợi lên một hình ảnh mạnh mẽ của một nghĩa trang nơi vô số ngôi mộ kéo dài vô tận, tượng trưng cho sự không thể tránh khỏi của cái chết. Những viên đá, được ví như được giơ lên đầu hàng, phản ánh sự hữu hạn của cuộc sống và sự chấm dứt của tất cả các cuộc đấu tranh. Thành phố im lặng này đại diện cho một nơi an nghỉ tập thể, nơi các sự chia rẽ của cuộc sống như thành công so với thất bại và đúng so với sai lầm được đưa ra vô nghĩa.
Trong cõi yên tĩnh này, vai trò trước đây của các cá nhân bị lãng quên, thống nhất tất cả trong cái chết mặc dù xung đột trong quá khứ của họ. Nó làm nổi bật một sự thật sâu sắc về tỷ lệ tử vong: cuối cùng, tất cả chúng sinh, bất kể lựa chọn cuộc sống hay bảng xếp hạng đạo đức của họ, tìm thấy hòa bình trong cùng một vùng đất. Chủ đề này cộng hưởng sâu sắc, nhấn mạnh số phận chung của nhân loại.