Trong cuốn sách "Năm người bạn gặp trên thiên đàng" của Mitch Albom, tác giả khám phá mối liên hệ sâu sắc giữa các giác quan và ký ức. Khi chúng ta già đi hoặc trải nghiệm mất mát, một số giác quan có thể giảm dần, khiến sự phụ thuộc cao độ vào trí nhớ. Mối liên kết thân mật này với những hồi ức của chúng tôi trở thành một khía cạnh quan trọng trong việc điều hướng sự tồn tại của chúng tôi, cho phép chúng tôi suy ngẫm và tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống của chúng tôi.
Bộ nhớ phục vụ như một người bạn đồng hành, một thứ mà chúng tôi trau dồi và trân trọng trong suốt hành trình của chúng tôi. Bằng cách nắm lấy ký ức của chúng tôi, chúng tôi hình thành một mối quan hệ độc đáo định hình bản sắc của chúng tôi. Khái niệm này nhấn mạnh làm thế nào, ngay cả khi đối mặt với sự suy giảm cảm giác, sự phong phú của ký ức của chúng ta có thể nâng cao sự hiểu biết của chúng ta về bản thân và kinh nghiệm của chúng ta.