Khái niệm về sự xấu hổ được miêu tả như là một khía cạnh không thể thiếu của sự tồn tại của con người, giống như các đặc điểm vật lý cơ bản như tay hoặc chủ nghĩa bipedal. Nó phục vụ như một yếu tố quan trọng định hình các tương tác xã hội và bản sắc cá nhân. Sự khẳng định rằng sự xấu hổ là điều cần thiết cho thấy rằng sự vắng mặt của sự đổ lỗi cũng sẽ loại bỏ trải nghiệm xấu hổ, từ đó làm giảm nhân tính của chúng ta.
Tham chiếu đến Genesis nhấn mạnh rằng sự xấu hổ xuất hiện với sự tự nhận thức, đánh dấu một bước tiến hóa quan trọng. Mối liên hệ ban đầu này giữa ý thức và sự xấu hổ cho thấy rằng việc mất phẩm chất này sẽ thoái lui con người ở trạng thái ít tiến hóa hơn, loại bỏ một cách hiệu quả một khía cạnh quan trọng của ý nghĩa của con người.