Trong cuốn sách "Năm người bạn gặp trên thiên đàng" của Mitch Albom, nhân vật chính phản ánh về sự đơn điệu và khả năng dự đoán của cuộc sống. Anh ta cảm thấy bị mắc kẹt trong một thói quen làm cho những ngày kết hợp với nhau, mất dấu thời gian và mục đích. Cảm giác này là một 'người đi xe' biểu thị một cuộc sống sống phục vụ cho người khác nhưng không có sự thỏa mãn hoặc phấn khích cá nhân. Sự phụ thuộc của những người khác vào anh ta là một thanh kiếm hai lưỡi, vì nó giữ cho anh ta có căn cứ trong sự quen thuộc nhưng cũng kìm hãm sự phát triển và phiêu lưu của chính mình.
Trích dẫn gói gọn cuộc đấu tranh giữa thói quen và mong muốn thay đổi. Nó nhấn mạnh làm thế nào sự tự mãn có thể dẫn đến một cảm giác vô mục đích, trong đó một bản sắc của một người bị gắn liền với các vai trò an ủi nhưng không hoàn thành. Hành trình của nhân vật chính trong suốt câu chuyện mời độc giả suy ngẫm về tầm quan trọng của sự kết nối của con người, khám phá bản thân và tác động của người ta đối với cuộc sống của người khác. Cuối cùng, nó đóng vai trò như một lời nhắc nhở để tìm kiếm những trải nghiệm có ý nghĩa thay vì vẫn bị giới hạn trong sự an toàn của sự đơn điệu.