Bạn nói rằng bạn nên chết thay vì tôi. Nhưng trong thời gian của tôi trên trái đất, mọi người cũng chết thay vì tôi. Nó xảy ra mỗi ngày. Khi sét đánh một phút sau khi bạn đi, hoặc một chiếc máy bay gặp sự cố mà bạn có thể đã bật. Khi đồng nghiệp của bạn bị bệnh và bạn thì không. Chúng tôi nghĩ rằng những điều như vậy là ngẫu nhiên. Nhưng có một sự cân bằng cho tất cả. Một người khô héo, một người khác phát triển. Sinh và tử là một phần của toàn bộ.
(You say you should have died instead of me. But during my time on earth, people died instead of me, too. It happens every day. When lightning strikes a minute after you are gone, or an airplane crashes that you might have been on. When your colleague falls ill and you do not. We think such things are random. But there is a balance to it all. One withers, another grows. Birth and death are part of a whole.)
Câu nói phản ánh về sự phức tạp của sự sống và cái chết, làm nổi bật có bao nhiêu cuộc sống giao nhau theo những cách bất ngờ. Nó cho thấy rằng trong khi chúng ta có thể cảm thấy tội lỗi hoặc buồn bã về sự sống còn của chính mình, điều quan trọng là phải nhận ra bản chất ngẫu nhiên của sự tồn tại trong đó sự mất mát và tiếp tục cùng tồn tại. Mỗi khoảnh khắc có thể dẫn đến kết quả không lường trước được, nhấn mạnh rằng cuộc sống được kết nối với nhau.
Quan điểm này về tỷ lệ tử vong cho thấy rằng cái chết và sự sống không phải là những sự kiện bị cô lập mà là một phần của sự cân bằng lớn hơn. Nó mời độc giả xem xét rằng mọi cái chết cho phép cuộc sống mới, củng cố ý tưởng rằng những trải nghiệm cá nhân của chúng ta là một phần của hành trình tập thể của con người. Sự thừa nhận của chu kỳ này thúc đẩy sự hiểu biết sâu sắc hơn về các kết nối của chúng tôi với những người khác và sự ngẫu nhiên vốn có của số phận.