Nghệ thuật cũng hữu ích như bánh mì.
(Art is as useful as bread.)
Trong "Đọc Lolita ở Tehran: Một cuốn hồi ký trong sách", Azar Nafisi khám phá tác động sâu sắc của văn học và nghệ thuật, giống như tầm quan trọng của chúng đối với bánh mì. Phép ẩn dụ này nhấn mạnh rằng nghệ thuật nuôi dưỡng linh hồn và trí tuệ giống như bánh mì duy trì cơ thể, nhấn mạnh vai trò thiết yếu của nó trong cuộc sống và xã hội của con người. Hồi ký của Nafisi phản ánh kinh nghiệm của cô khi dạy văn học phương Tây ở Iran, nơi sức mạnh của cách kể chuyện trở thành một phương tiện kháng chiến chống lại sự áp bức.
Cuốn sách minh họa cách văn học phục vụ như một nơi ẩn náu cho cô và các sinh viên của cô, cho phép họ thoát khỏi thực tế khắc nghiệt của cuộc sống của họ dưới một chế độ đàn áp. Nafisi nhấn mạnh rằng việc tham gia với nghệ thuật và văn học thúc đẩy tư duy phê phán, sáng tạo và sự đồng cảm, cuối cùng làm phong phú thêm trải nghiệm của con người. Do đó, trích dẫn về nghệ thuật hữu ích như bánh mì gói gọn ý tưởng rằng biểu hiện văn hóa là rất quan trọng cho sự phát triển cá nhân và tập thể.