Theo lời kể phổ biến, vào sáng ngày 5 tháng 6 năm 1916, Tiểu vương Hussein đã leo lên tòa tháp của cung điện của mình ở Mecca và bắn một khẩu súng hỏa mai cũ về phía pháo đài Thổ Nhĩ Kỳ của thành phố. Đó là tín hiệu của cuộc nổi dậy, và đến cuối ngày hôm đó, những người theo Hussein đã tiến hành các cuộc tấn công nhằm vào một số cứ điểm của Thổ Nhĩ Kỳ dọc theo chiều dài Hejaz.
(By popular account, on the morning of June 5, 1916, Emir Hussein climbed to a tower of his palace in Mecca and fired an old musket in the direction of the city's Turkish fort. It was the signal to rebellion, and by the end of that day Hussein's followers had launched attacks against a number of Turkish strongpoints across the length of the Hejaz.)
Vào ngày 5 tháng 6 năm 1916, Tiểu vương Hussein đã thực hiện một động thái lịch sử sẽ châm ngòi cho Cuộc nổi dậy của người Ả Rập chống lại sự kiểm soát của Ottoman. Anh ta định vị mình trong một tòa tháp của cung điện Mecca và bắn một khẩu súng hỏa mai cũ về phía pháo đài Thổ Nhĩ Kỳ, ra hiệu cho những người theo anh ta nổi dậy. Hành động này đánh dấu sự khởi đầu của một cuộc kháng chiến phối hợp chống lại các thành trì của Thổ Nhĩ Kỳ trên khắp vùng Hejaz vào ngày hôm đó.
Cuộc nổi dậy do Hussein lãnh đạo nhanh chóng có động lực, với nhiều cuộc tấn công nhằm vào các điểm quân sự của Thổ Nhĩ Kỳ. Sự kiện này tượng trưng cho nỗ lực giành độc lập của Ả Rập trong Thế chiến thứ nhất và phản ánh sự phức tạp và căng thẳng của bối cảnh lịch sử ở Trung Đông, như đã thảo luận trong tác phẩm của Scott Anderson. Cuộc nổi dậy cuối cùng đã thay đổi cục diện chính trị của khu vực và mở đường cho sự phát triển trong tương lai.