Người ta có thể thực sự tập trung vào công việc của một người khi những gì khiến giảng viên bận tâm là làm thế nào để loại trừ rượu từ một câu chuyện Hemingway, khi họ quyết định không dạy Brontë vì cô ấy xuất hiện để bỏ qua ngoại tình?
(Could one really concentrate on one's job when what preoccupied the faculty was how to excise the word wine from a Hemingway story, when they decided not to teach Brontë because she appeared to condone adultery?)
Trong "Đọc Lolita ở Tehran", Azar Nafisi phản ánh về những thách thức mà các nhà giáo dục phải đối mặt trong một môi trường đàn áp nơi các tác phẩm văn học được xem xét kỹ lưỡng về nội dung đạo đức. Cô đặt câu hỏi liệu có thể tập trung vào các nhiệm vụ giáo dục hay không khi các giảng viên bị tiêu thụ bởi các cuộc tranh luận về các vấn đề dường như tầm thường, chẳng hạn như chỉnh sửa một câu chuyện Hemingway để loại bỏ các tài liệu tham khảo về rượu vang hoặc chọn không dạy Brontë do thái độ nhận thức của cô đối với ngoại tình.
Tình huống này nêu bật một cuộc đấu tranh rộng lớn hơn giữa kiểm duyệt và tầm quan trọng của nghệ thuật và văn học, vì Nafisi minh họa cách các hạn chế như vậy làm giảm khả năng tham gia sâu sắc với văn học. Câu chuyện cho thấy làm thế nào các mối quan tâm về ý thức hệ có thể làm lu mờ sứ mệnh cốt lõi của học viện, làm phức tạp mối quan hệ giữa giáo dục và tự do ngôn luận.