Tôi là một người đọc lẻ tẻ. Có những lúc tôi không thể dừng lại... rồi tôi gần như quên mất mình có thể đọc. Nhưng sau đó tôi lại nói, 'Ôi Chúa ơi, đúng rồi, sách!'
(I'm a sporadic reader. I have moments when I can't stop... then I kind of forget that I can read. But then I go, 'Oh God, yeah, books!')
Câu trích dẫn này mô tả rất hay về bản chất biến động trong mối quan hệ của chúng ta với việc đọc. Đôi khi, sức hấp dẫn của sách cuốn hút chúng ta một cách khó cưỡng, khiến chúng ta khó có thể đặt chúng xuống. Đôi khi, những phiền nhiễu trong cuộc sống hoặc sự thay đổi tâm trạng khiến chúng ta quên đi niềm vui và sự ngạc nhiên mà việc đọc sách có thể mang lại. Nó gây được tiếng vang với bất kỳ ai đã trải qua những thăng trầm này—những khoảnh khắc gắn bó mãnh liệt, sau đó là những khoảng thời gian bị bỏ rơi. Tuy nhiên, chu kỳ lặp đi lặp lại của việc ghi nhớ và khám phá lại sự kỳ diệu của sách làm nổi bật sức hấp dẫn lâu dài của chúng. Việc đọc không phải lúc nào cũng diễn ra thường xuyên, nhưng những khoảnh khắc nó gọi chúng ta quay lại nhắc nhở chúng ta về những phẩm chất an ủi, thoát ly mà chúng ta trân trọng.