Trong cuốn sách "Papillon" của Henri Charrière, có một trích dẫn quan trọng phản ánh về bản chất của chính quyền và kiểm soát. Nó nhấn mạnh ý tưởng rằng những người được giao nhiệm vụ theo dõi các tù nhân thường có thể là tham nhũng hoặc tội phạm như chính các tù nhân. Quan sát này cho thấy một chu kỳ tham nhũng, trong đó những người bảo vệ luật pháp và trật tự có thể thể hiện những thất bại đạo đức tương tự như những người mà họ có nghĩa là giám sát.
Trích dẫn này từ Napoleon III minh họa một bình luận rộng hơn về hệ thống tư pháp và các cá nhân mà nó sử dụng. Nó đặt ra câu hỏi về việc ai thực sự phù hợp để thực thi luật pháp và bảo vệ xã hội, nhấn mạnh rằng quyền lực có thể thu hút những người có động cơ đáng ngờ, cuối cùng dẫn đến một hệ thống mà ranh giới giữa những người vi phạm pháp luật và người thực thi pháp luật có thể làm mờ đi đáng kể.