Trong "Những thói quen mới lạ của hạnh phúc", Alexander McCall Smith khám phá sự phức tạp của trí nhớ và tác động cảm xúc sâu sắc của nó đối với các cá nhân. Câu nói, "Đó là hành tây, ký ức, khiến tôi khóc", ẩn dụ gợi ý rằng ký ức, giống như các lớp của một hành tây, có thể gợi lên những cảm giác sâu sắc và nước mắt khi một người đi sâu vào quá khứ. Sự so sánh này nhấn mạnh làm thế nào những ký ức có thể vừa đẹp vừa đau đớn, minh họa bản chất nhiều mặt của chúng.
Câu chuyện đi sâu vào cách ký ức hình thành bản sắc của chúng ta và ảnh hưởng đến các lựa chọn của chúng ta trong cuộc sống. Các nhân vật của McCall Smith điều hướng những hồi ức của họ, tiết lộ cách quá khứ có thể truyền cảm hứng cho niềm vui hoặc nỗi buồn. Cuối cùng, tác giả phản ánh về tầm quan trọng của những trải nghiệm cảm xúc này, nhắc nhở độc giả rằng trong khi ký ức có thể mang nước mắt, họ cũng làm phong phú cuộc sống của chúng ta, kết nối chúng ta với lịch sử của chúng ta và với nhau.