Đó là điều mà tất cả các nhà văn đều mơ ước, rằng tác phẩm của chúng tôi tìm được thước đo bất tử vượt xa lời nói của bất kỳ nhà phê bình nào.
(It's what all writers dream of, that our work finds a measure of immortality that long outlives the words of any critic.)
Câu trích dẫn này nêu bật khát vọng vượt thời gian của các nhà văn trong việc tạo ra thứ gì đó trường tồn suốt cuộc đời của họ và vượt qua những ý kiến phê bình. Nó nhấn mạnh mong muốn lời nói và câu chuyện của một người sẽ vang vọng qua nhiều thế hệ, duy trì sự liên quan và ảnh hưởng lâu dài sau khi những phản hồi ngay lập tức đã phai nhạt. Sự bất tử như vậy đã nâng tầm văn bản từ những lời nói đơn thuần thành một di sản lâu dài, truyền cảm hứng cho những người sáng tạo sáng tạo với niềm đam mê và mục đích. Nó như một lời nhắc nhở rằng sức mạnh thực sự của văn viết nằm ở khả năng vượt qua thời gian và phê bình, để lại dấu ấn không thể phai mờ trong văn hóa và lịch sử. Về bản chất, các nhà văn tìm cách đóng góp một điều gì đó lâu dài, định hình khối óc và trái tim cho các thời đại mai sau.