Đồng cảm là trái tim của Gasby, giống như nhiều tiểu thuyết khác. Không có gì khác hơn là bị mù khi đối mặt với những vấn đề và nỗi đau của người khác.
(Empathy is Gasby's heart, like many other novels. There is nothing more reproven than being blind in the face of the problems and pains of others.)
Trong "Đọc Lolita ở Tehran của Azar Nafisi: Một cuốn hồi ký trong sách", sự đồng cảm nổi lên như một chủ đề trung tâm, giống như vai trò của nó trong nhiều tác phẩm văn học. Các nhân vật trong câu chuyện này cho thấy tầm quan trọng của sự hiểu biết và thừa nhận những cuộc đấu tranh mà người khác phải đối mặt, nhấn mạnh rằng việc nhắm mắt làm ngơ trước nỗi đau của ai đó là một trong những thiếu sót bị chỉ trích nhất. Nafisi lập luận rằng sự kết nối và sự hiểu biết thực sự xuất phát từ khả năng của chúng tôi để đồng cảm với những người xung quanh chúng tôi.
Khám phá sự đồng cảm này là rất quan trọng không chỉ trong văn học mà còn trong cuộc sống thực. Nafisi cho rằng việc nhận ra và giải quyết những khó khăn mà những người khác chịu đựng thúc đẩy sự kết nối sâu sắc hơn của con người. Nhu cầu đồng cảm thậm chí còn trở nên rõ rệt hơn trong các môi trường áp bức, trong đó xu hướng bỏ qua sự đau khổ của người khác có thể dẫn đến sự mất kết nối sâu sắc hơn giữa mọi người. Về bản chất, câu chuyện minh họa rằng sự đồng cảm là điều cần thiết cho cả sự phát triển cá nhân và sự đoàn kết tập thể.