Con người là sinh vật duy nhất tiêu thụ mà không sản xuất. Anh ta không cho sữa, anh ta không đẻ trứng, anh ta quá yếu để kéo cái cày, anh ta không thể chạy đủ nhanh để bắt thỏ. Tuy nhiên, ông là chúa tể của tất cả các động vật. Anh ta đặt họ làm việc, anh ta trả lại cho họ mức tối thiểu sẽ ngăn họ đói, và phần còn lại anh ta giữ cho chính mình.
(Man is the only creature that consumes without producing. He does not give milk, he does not lay eggs, he is too weak to pull the plough, he cannot run fast enough to catch rabbits. Yet he is lord of all the animals. He sets them to work, he gives back to them the bare minimum that will prevent them from starving, and the rest he keeps for himself.)
Trích dẫn từ "trang trại động vật" của George Orwell nêu bật nghịch lý về vai trò của loài người trong tự nhiên. Mặc dù con người không đóng góp cho việc sản xuất theo cách mà động vật làm bằng cách cung cấp thức ăn hoặc có khả năng lao động về thể chất, họ thống trị vương quốc động vật. Điều này nhấn mạnh một sự trớ trêu kỳ lạ: mặc dù có điểm yếu, con người khẳng định quyền kiểm soát các sinh vật khác, chỉ ra cách chúng sống và những gì chúng sản xuất.
Hơn nữa, đoạn văn phê phán bản chất bóc lột của xã hội loài người. Con người lấy nhiều hơn họ cho đi, đảm bảo sự sống còn và thoải mái của chính họ trong khi cung cấp vừa đủ để giữ cho động vật sống. Điều này phản ánh một bài bình luận rộng hơn về hệ thống phân cấp kinh tế và xã hội, trong đó lợi ích mạnh mẽ với chi phí của những người dễ bị tổn thương, dẫn đến một hệ thống áp bức vẫn tồn tại trong thế giới tự nhiên.