Trong cuốn sách "Papillon" của Henri Charrière, nhân vật Jean sans Peur phản ánh sự biến đổi về thể chất của mình sau hơn một thập kỷ sống trong trại giam khắc nghiệt. Ban đầu, anh ta được miêu tả là một người mạnh mẽ và hấp dẫn, nhưng điều kiện khắc nghiệt khi bị giam cầm đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến ngoại hình và sức khỏe của anh ta. Sự tương phản này nêu bật tác động tàn bạo của việc giam giữ đối với tinh thần và thể xác con người.
Câu trích dẫn này gói gọn chủ đề về sự dễ bị tổn thương và sự mất đi sức sống thường đi kèm với sự đau khổ kéo dài. Cuộc hành trình của Jean đóng vai trò như một lời nhắc nhở sâu sắc về việc nghịch cảnh có thể thử thách khả năng phục hồi như thế nào, đồng thời nhấn mạnh những vết sẹo tâm lý và thể chất có thể xuất phát từ những trải nghiệm như vậy.