Tác giả giải thích rằng mục đích cốt lõi của các chính phủ, bất kể nguồn gốc của họ, là bảo vệ lợi ích quốc gia. Quan điểm này nhấn mạnh rằng sự tăng cường của các quyền tự do cá nhân ở Hoa Kỳ không phải là mục tiêu chính của Cách mạng Mỹ, mà là một hậu quả cần thiết để thúc đẩy sự thống nhất trong dân số và hỗ trợ chương trình nghị sự quốc gia lớn hơn. Nó cho thấy rằng các quyền cá nhân ban đầu được áp dụng để củng cố quốc gia thay vì tự kết thúc.
Ngược lại, Cách mạng Pháp, được thúc đẩy bởi cuộc tìm kiếm tự do của riêng mình, cuối cùng đã tạo ra sự chuyên chế dưới thời Napoléon. Điều này chỉ ra rằng việc theo đuổi tự do mà không quan tâm đến sự gắn kết quốc gia có thể dẫn đến kết quả bất lợi. Cuộc thảo luận nhấn mạnh mối quan hệ phức tạp giữa tự do, thống nhất và lợi ích quốc gia trong các bối cảnh cách mạng khác nhau, minh họa rằng sự cân bằng của các yếu tố này là rất quan trọng đối với một xã hội ổn định và thịnh vượng.