Trong đoạn văn này từ "piano piano" của Kurt Vonnegut Jr., một động lực phức tạp giữa hai nhân vật được khám phá. Người đàn ông nhận ra rằng dưới ánh mắt của anh ta, người phụ nữ mà anh ta đã quan sát thấy dễ bị tổn thương và giảm dần. Nhận thức của anh ấy thay đổi, và thay vì xem cô ấy là một nhân vật sức mạnh, anh ấy bắt đầu xem cô ấy là đại diện cho sức mạnh của chính mình, minh họa cảm giác thống trị mà anh ấy có thể phát huy nếu muốn.
Khoảnh khắc này gợi lên một sự thay đổi trong cảm xúc của anh đối với cô, chuyển từ việc nhìn thấy sức mạnh của cô sang nhận ra sự mong manh của cô. Anh cảm thấy dịu dàng với cô, cho thấy một kết nối cảm xúc sâu sắc hơn tương phản với quan điểm ban đầu của anh. Điều này phản ánh sự phức tạp của các mối quan hệ của con người, trong đó động lực sức mạnh có thể ảnh hưởng đến cảm xúc, cho thấy các lỗ hổng tiềm ẩn tồn tại trong cả hai cá nhân.