Các đại biểu miền Nam lập luận rằng nô lệ nên được coi là tài sản chứ không phải là cư dân, tương tự như vật nuôi, để ảnh hưởng đến đại diện. Lập trường này là một động thái chiến lược để có được nhiều quyền lực hơn mà không thừa nhận nhân tính của những cá nhân nô lệ.