Epictetus lập luận rằng các vị thần, nếu chúng tồn tại, thờ ơ với các vấn đề của con người và rằng bất kỳ đức tin hay sự tận tâm nào được thể hiện bởi mọi người phần lớn là lừa dối. Ông tin rằng tôn giáo đã bị thao túng bởi các gian lận và các nhà lập pháp để kiểm soát hành vi của các cá nhân, đặc biệt là tội phạm, bằng cách thấm nhuần sự sợ hãi. Quan điểm này thách thức các quan điểm truyền thống về thiên tính và cho thấy rằng việc thờ phượng các vị thần dựa trên sự kiểm soát xã hội hơn là dựa trên niềm tin chân chính.
Các khẳng định của triết gia nêu bật sự mất kết nối giữa thần thánh và nhân loại, cho rằng con người có ít hoặc không có kinh nghiệm chung với các vị thần này. Epictetus mời độc giả xem xét lại các động lực đằng sau sự thờ phượng và ảnh hưởng của các cấu trúc xã hội tận dụng lòng đạo đức cho mục đích của họ. Cuối cùng, ông trình bày một quan điểm quan trọng về vai trò của tôn giáo trong việc duy trì trật tự giữa mọi người.