Tôi càng phát hiện ra chất lượng trữ tình của cuộc sống của chúng tôi, cuộc sống của chính tôi càng trở thành một mạng lưới hư cấu.
(The more I discovered the lyrical quality of our lives, the more my own life became a web of fiction.)
Trong cuốn hồi ký "Đọc Lolita ở Tehran", Azar Nafisi phản ánh về tác động sâu sắc của văn học đối với cuộc sống và môi trường xung quanh. Khi cô đắm mình trong các khía cạnh trữ tình của văn học, nhận thức của cô về sự thay đổi thực tế, biến những trải nghiệm của cô thành một câu chuyện được làm phong phú bởi cách kể chuyện. Sự pha trộn giữa tiểu thuyết và thực tế này làm nổi bật những kết nối sâu sắc giữa những trải nghiệm sống của chúng ta và những câu chuyện chúng ta tham gia.
Hành trình của Nafisi minh họa cách văn học có thể phục vụ như một ống kính mà qua đó chúng ta giải thích và hiểu cuộc sống của chúng ta. Câu nói nhấn mạnh rằng khi cô đi sâu hơn vào thế giới hư cấu, cuộc sống của chính cô bắt đầu giống với những câu chuyện phức tạp mà cô đọc và dạy. Sự đan xen của tiểu thuyết và trải nghiệm cá nhân này tạo ra một tấm thảm phong phú, nơi cuộc sống và nghệ thuật phản ánh và thông báo cho nhau, cuối cùng nâng cao sự hiểu biết của một người về cả hai.