Căn phòng rất yên tĩnh. Tôi bước tới TV và bật nó thành tiếng ồn trắng kênh chết ở mức tối đa, một âm thanh tốt để ngủ, một tiếng rít liên tục mạnh mẽ để nhấn chìm mọi thứ lạ.
(The room was very quiet. I walked over to the TV set and turned it on to a dead channel-white noise at maximum decibels, a fine sound for sleeping, a powerful continuous hiss to drown out everything strange.)
Bầu không khí trong phòng tràn ngập sự im lặng, tạo ra cảm giác tĩnh lặng. Để phá vỡ sự yên tĩnh và che giấu bất kỳ suy nghĩ đáng lo ngại nào, tôi đã tiếp cận tivi và chuyển nó sang một kênh không hoạt động, tạo ra tiếng ồn trắng lớn. Âm thanh liên tục này không chỉ hữu ích để ngăn chặn mọi phiền nhiễu mà còn giống như một chiếc chăn âm thanh có thể tạo điều kiện cho giấc ngủ.
Trong "Sợ hãi và ghê tởm ở Las Vegas", Hunter S. Thompson nắm bắt được bản chất của việc sử dụng tiếng ồn như một nơi ẩn náu từ thực tế. Tiếng ồn trắng đóng vai trò như một phương tiện để che chở bản thân khỏi những sự kiện kỳ lạ và những suy nghĩ hỗn loạn có thể phát sinh trong một hành trình hỗn loạn, củng cố mong muốn hòa bình giữa sự điên rồ xung quanh.