Quá kỳ lạ để sống, và quá hiếm để chết.
(Too weird to live, and too rare to die.)
Câu nói "Quá kỳ lạ khi sống, và quá hiếm khi chết" từ "nỗi sợ hãi và ghê tởm của Hunter S. Thompson ở Las Vegas" gói gọn bản chất hỗn loạn và siêu thực của phong trào phản văn hóa trong những năm 1960 và 70. Nó phản ánh cảm giác đấu tranh hiện sinh, chỉ ra rằng những người nắm lấy một cuộc sống đầy bất thường thường thấy mình mâu thuẫn với xã hội chính thống. Cụm từ này nói lên cường độ của những trải nghiệm xác định cuộc sống nhất định, cho thấy một mâu thuẫn giữa phát triển mạnh trong sự độc đáo của họ và đối mặt với sự từ chối xã hội.
Hơn nữa, trích dẫn cộng hưởng với các chủ đề của cuốn sách, khám phá sự khắc nghiệt của trải nghiệm của con người và sự theo đuổi của Giấc mơ Mỹ. Câu chuyện kể của Thompson, minh họa năng lượng điên cuồng và khía cạnh bi thảm của việc tìm kiếm sự thỏa mãn thông qua sự nuông chiều và trốn thoát. Cuối cùng, tuyên bố đóng vai trò là một lời nhắc nhở sâu sắc về sự mong manh của cuộc sống, cũng như vẻ đẹp và sự kỳ lạ vốn có trong việc nắm lấy một cá nhân của một người trong một thế giới thường có vẻ tầm thường và có thể dự đoán được.