Trong "Ghostwriting", David Mitchell khám phá khái niệm về mô hình và ảnh hưởng của chúng đối với tự nhiên. Ông gợi ý rằng mặc dù các cấu trúc của chúng ta nhằm mục đích làm rõ và thể hiện các hiện tượng tự nhiên, nhưng chúng có thể vô tình phá vỡ chính những hệ thống mà chúng cố gắng gói gọn. Tính hai mặt này làm nổi bật sự căng thẳng giữa sự hiểu biết của chúng ta về các quá trình tự nhiên và sự can thiệp mà các mô hình của chúng ta có thể gây ra, cho thấy rằng các lý thuyết và khuôn khổ có thể áp đặt các giới hạn đối với thực tế mà chúng dự định giải thích.
Hơn nữa, câu nói của Mitchell nhấn mạnh sự phản ánh rộng rãi hơn về mối quan hệ của con người với thế giới tự nhiên. Khi chúng ta tạo ra và áp dụng những mô hình này, chúng ta có nguy cơ xa lánh các cư dân hữu cơ trong hệ sinh thái. Việc theo đuổi kiến thức, được thúc đẩy bởi các khuôn khổ lý thuyết, có thể dẫn đến sự mất kết nối với bản chất của tự nhiên, minh họa một nghịch lý trong đó những nỗ lực tìm hiểu có thể dẫn đến sự ghẻ lạnh và xáo trộn môi trường.