Khi bạn đến thành phố lớn - bạn ở New York, Boston, bạn ở L.A. - bạn đi bộ trên đường và không ai nói gì với bạn. Nó trở nên vô cảm vì có quá nhiều người.
(When you go to the big city - you're in New York, Boston, you're in L.A. - you walk in the streets, and nobody says anything to you. It becomes so impersonal because there's so many people.)
Câu trích dẫn này nêu bật tính năng động xã hội độc đáo của môi trường đô thị lớn. Khi các thành phố phát triển rộng lớn và đông dân cư, sự tương tác cá nhân thường giảm đi, tạo ra cảm giác ẩn danh giữa người dân. Mặc dù điều này có thể mang lại mức độ tự do và riêng tư nhưng nó cũng có thể dẫn đến cảm giác mất kết nối hoặc cô đơn. Sự tương phản giữa cuộc sống thành phố nhộn nhịp và cảm giác thân mật hơn của các cộng đồng nhỏ hơn nhấn mạnh tầm quan trọng của sự kết nối có chủ ý trong thế giới đông đúc của chúng ta. Nó mời gọi sự suy ngẫm về cách không gian đô thị ảnh hưởng đến hành vi của con người và sự gắn kết cộng đồng.