Tại sao lại có người quan tâm đến cuộc sống của tôi? Đó là sự ngứa ngáy mà tôi thấy thật phi thường. Tại sao, tại sao, ồ tại sao cuộc sống riêng tư của tôi lại được công chúng quan tâm? Những người duy nhất nên quan tâm là bạn bè của tôi.
(Why should anyone be interested in my life? It's the prurience I find so extraordinary. Why, why, oh why should my private life be of any interest to the public? The only people who should be interested are my friends.)
Câu trích dẫn này nhấn mạnh sự căng thẳng giữa quyền riêng tư cá nhân và sự tò mò của công chúng. Nó nhấn mạnh mức độ xâm nhập của các phương tiện truyền thông và lợi ích xã hội vào cuộc sống riêng tư, đặt ra câu hỏi về ranh giới của không gian cá nhân. Người nói có vẻ thất vọng với quan điểm cho rằng chuyện riêng tư của họ là mối quan tâm chung, nhấn mạnh rằng sự thân mật nên dành cho bạn bè thân thiết hơn là con mắt theo dõi của công chúng. Về cơ bản, nó gợi lên sự suy ngẫm về đạo đức của việc công chúng say mê những câu chuyện cá nhân và tầm quan trọng của việc tôn trọng ranh giới cá nhân. Những quan điểm như vậy cộng hưởng với các cuộc tranh luận đang diễn ra về quyền riêng tư trong thời đại truyền thông phổ biến.