Naguib Mahfouz trích dẫn từ "Quail và Autumn" đặt ra một câu hỏi hấp dẫn về mối quan hệ giữa nhân loại và nền văn minh. Nó cho thấy một sự không sợ hãi nhất định đối với khái niệm văn minh và các chuẩn mực xã hội mà nó đòi hỏi. Việc đề cập đến "ướt" gợi lên một chủ đề dễ bị tổn thương, vì nó biểu thị sự mất kiểm soát hoặc nhân phẩm tiềm tàng trong bối cảnh dân sự.
Bằng cách tuyên bố rằng chúng ta chưa bước vào nền văn minh, tác giả nhấn mạnh một trạng thái chuyển tiếp nơi nỗi sợ hãi ít hơn về những kỳ vọng xã hội và nhiều hơn về các điều kiện tồn tại vốn có. Sự phản ánh này thúc đẩy người đọc xem xét nền văn minh thực sự có nghĩa là gì và sự e ngại đi kèm với nó, cùng với quan niệm rằng một nhà nước đơn giản hơn có thể dẫn đến tự do lớn hơn khỏi các ràng buộc xã hội.