Vào những lúc khác tôi ngồi chờ đợi. Nếu không có gì đến, tôi đã phát hiện ra rằng tốt hơn là chỉ cần viết một cái gì đó - bất cứ điều gì. Bạn luôn có thể xé những mảnh giấy và vứt nó đi. Nhưng nếu bạn không bắt đầu, thì không có gì đến. Bạn phải nộp.
(At other times I sit and wait. If nothing comes, I've discovered that it's better just to write something – anything. You can always tear up the piece of paper and throw it away. But if you don't begin, then nothing comes. You have to submit.)
Tác giả phản ánh về quá trình sáng tạo và sự cần thiết phải bắt đầu viết, ngay cả khi cảm hứng không tấn công. Ông thừa nhận rằng việc chờ đợi các ý tưởng sắp tới có thể không hiệu quả và gợi ý rằng hành động, bất kể chất lượng, là điều cần thiết cho sự tiến bộ. Bằng cách viết bất cứ điều gì, ngay cả khi nó không dẫn đến đâu, người ta có thể mở khóa sáng tạo và tìm hướng.
Cách tiếp cận này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đệ trình và sáng kiến bằng văn bản. Tác giả chỉ ra rằng hành động bắt đầu là rất quan trọng, vì nó có thể dẫn đến những ý tưởng hiệu quả hơn và khả năng tinh chỉnh suy nghĩ của một người sau này. Đó là một lời nhắc nhở rằng sự sáng tạo thường đòi hỏi sự tham gia và công sức, thay vì thụ động chờ đợi cảm hứng.