Câu trích dẫn của Epictetus nêu bật một quan điểm sâu sắc về tự do. Nó cho thấy rằng tự do thực sự không đạt được bằng cách thỏa mãn mọi mong muốn hoặc mong muốn chúng ta có, mà là bằng cách buông bỏ hoàn toàn mong muốn của chúng ta. Sự thay đổi trọng tâm này khuyến khích các cá nhân tìm kiếm hòa bình và sự hài lòng bên trong thay vì liên tục theo đuổi những thú vui bên ngoài hoặc lợi ích vật chất. Bằng cách loại bỏ những ham muốn, người ta có thể đạt được cảm giác giải phóng khỏi những lo lắng và thất vọng thường đi kèm với những mong muốn chưa được thực hiện.
Trong bối cảnh này, Epictetus mời chúng tôi xem xét lại bản chất của tự do. Thay vì xem nó là khả năng thực hiện mọi ham muốn, anh ta ngụ ý rằng tự do nằm ở sự thành thạo đối với sự thèm muốn và đính kèm của chúng ta. Nắm bắt sự tự kiểm soát và tách rời cho phép một cảm giác tự do sâu sắc và lâu dài hơn, bắt nguồn từ sự chấp nhận và hiểu biết hơn là sự thỏa mãn thoáng qua của những ham muốn. Cuối cùng, viễn cảnh này khuyến khích một cách tiếp cận kiên cường và thanh thản hơn đối với cuộc sống.