Tôi là một vẻ đẹp khác thường. Tôi lớn lên ở một trường trung học, nơi mà nếu bạn không sửa mũi và không có tiền và nếu bạn không gầy thì bạn sẽ không ngầu, nổi tiếng, xinh đẹp. Tôi luôn bị nói rằng tôi không đủ xinh đẹp để lên truyền hình.
(I am an unconventional beauty. I grew up in a high school where if you didn't have a nose job and money and if you weren't thin, you weren't cool, popular, beautiful. I was always told that I wasn't pretty enough to be on television.)
Câu trích dẫn này nêu bật những tiêu chuẩn phổ biến về vẻ đẹp và sự chấp nhận của xã hội thường gây áp lực cho các cá nhân trong những năm trưởng thành của họ. Nó nhấn mạnh sự đấu tranh để nắm lấy sự độc đáo của một người trong một môi trường ưa chuộng những phẩm chất hời hợt như ngoại hình và của cải vật chất. Việc người nói thừa nhận mình là người khác thường biểu thị sự kiên cường và sự tự chấp nhận trước những kỳ vọng của xã hội. Nó như một lời nhắc nhở rằng vẻ đẹp đích thực không bị giới hạn trong những chuẩn mực thông thường và việc tôn trọng cá tính có thể thách thức và biến đổi những tiêu chuẩn hời hợt.