Thực sự, nói chung, tôi đã quan sát thấy rằng trong khi ở các quốc gia theo đạo Tin lành, các linh mục rời bỏ Cơ đốc giáo Platon để theo Thần giáo, thì ở các quốc gia Công giáo, họ lại theo Chủ nghĩa vô thần. , , , , được biết đến là một trong những người đàn ông có đạo đức nhất. Vậy thì đức hạnh của họ chắc chắn phải có nền tảng nào đó khác ngoài tình yêu Chúa.{}
(I have observed, indeed, generally, that while in protestant countries the defections from the Platonic Christianity of the priests is to Deism, in catholic countries they are to Atheism. , , , , are known to have been among the most virtuous of men. Their virtue, then, must have had some other foundation than the love of God.{})
Thomas Jefferson lưu ý một sự khác biệt đáng kể trong xu hướng của các cá nhân từ bỏ niềm tin tôn giáo trong xã hội Tin lành và Công giáo. Ông nhận thấy rằng ở các quốc gia theo đạo Tin lành, mọi người thường hướng tới Chủ nghĩa Thần thánh, vốn thừa nhận một đấng sáng tạo nhưng bác bỏ tôn giáo có tổ chức, trong khi ở các quốc gia Công giáo, xu hướng nghiêng về Chủ nghĩa vô thần, một sự bác bỏ hoàn toàn chủ nghĩa hữu thần. Quan sát này nêu bật những bối cảnh tôn giáo khác nhau và những phản ứng khác nhau của các cá nhân trong những bối cảnh này.
Hơn nữa, Jefferson khẳng định rằng nhiều cá nhân nổi tiếng về đức hạnh không nhất thiết được thúc đẩy bởi tình yêu của Chúa. Điều này cho thấy hành vi đạo đức có thể xuất phát từ nhiều nguồn khác nhau ngoài đức tin tôn giáo. Những suy tư của Jefferson nhấn mạnh đến sự phức tạp của đạo đức con người và thách thức quan niệm cho rằng niềm tin tôn giáo là nền tảng duy nhất cho cuộc sống đạo đức.