Đó là một trong những lần duy nhất trong sự nghiệp giảng dạy của tôi mà tôi đã tức giận và thể hiện nó trong lớp. Tôi còn trẻ và thiếu kinh nghiệm, và tôi nghĩ rằng một số tiêu chuẩn nhất định được tôn trọng và hiểu.
(It was one of the only times in my teaching career that I got angry and showed it in class. I was young and inexperienced, and I thought certain standards were respected and understood.)
Trong cuốn hồi ký "Đọc Lolita ở Tehran", Azar Nafisi phản ánh về một khoảnh khắc quan trọng trong sự nghiệp giảng dạy của mình khi cô cho phép sự thất vọng của mình xuất hiện trong lớp học. Là một nhà giáo dục trẻ, Nafisi tin rằng các sinh viên của cô đã chia sẻ sự hiểu biết lẫn nhau về các tiêu chuẩn dự kiến trong môi trường học tập của họ. Sự cố này đánh dấu một sự thay đổi đáng kể đối với cô khi cô vật lộn với vai trò của mình và sự năng động của lớp học.
Kinh nghiệm của cô nhấn mạnh những thách thức mà giáo viên phải đối mặt, đặc biệt là những người mới và vẫn đang phát triển kỹ năng quản lý lớp học của họ. Sự tức giận của Nafisi đã tiết lộ niềm đam mê văn học và giáo dục của cô, và nó nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thiết lập những kỳ vọng rõ ràng trong một môi trường lớp học đa dạng. Khoảnh khắc này phục vụ như một kinh nghiệm học tập cho cả cô và các sinh viên của cô khi họ điều hướng sự phức tạp của giao tiếp và tôn trọng lẫn nhau.