Trong những suy tư của mình, nhân vật chính đối mặt với thực tế đau khổ của những người tìm nơi ẩn náu trên bờ biển phía nam của Ý. Cô ví đất nước với một chiếc thuyền cứu sinh bị bao vây bởi những cá nhân tuyệt vọng để có cơ hội ở một cuộc sống tốt hơn. Hình ảnh của những chiếc thuyền quá tải bị lật úp, dẫn đến vô số cuộc sống bị mất, gợi lên một cảm giác từ bi và cấp bách sâu sắc. Nó làm tăng tình trạng khó xử về đạo đức về cách người ta có thể bỏ qua hoàn cảnh của những cá nhân tuyệt vọng này đang tìm cách thoát khỏi nguy hiểm và tìm thấy sự an toàn ở châu Âu.
Hình ảnh đau đớn này thúc đẩy một sự hướng nội sâu sắc về nhân loại và sự đồng cảm. Nó thách thức người đọc xem xét nhân vật của những người chỉ đơn thuần đi thuyền qua một cảnh như vậy mà không cung cấp sự giúp đỡ hay thừa nhận. Tác giả miêu tả một cách hiệu quả trọng lượng cảm xúc của tình huống, kêu gọi khán giả suy ngẫm về các giá trị và trách nhiệm của họ đối với những người trong tình trạng cần thiết trên toàn cầu.