Có lẽ việc ngắm nhìn vẻ đẹp đó mà không thể nắm bắt được nó là điều bình thường của con người.
(Perhaps it is a human thing, to look upon such beauty and fail to encompass it.)
Câu trích dẫn trong cuốn sách "Pegasus" của Robin McKinley nói lên cuộc đấu tranh bền bỉ của con người để hiểu và trân trọng trọn vẹn vẻ đẹp xung quanh chúng ta. Nó gợi ý rằng bất chấp khả năng ngạc nhiên và kinh ngạc của chúng ta, vẫn có một hạn chế bẩm sinh trong việc nắm bắt bản chất của vẻ đẹp đó. Tình cảm này phản ánh một chủ đề chung trong văn học, nơi các nhân vật tìm cách thấu hiểu những điều phi thường nhưng lại thấy mình bị choáng ngợp bởi chiều sâu của nó.
Khái niệm này cộng hưởng với trải nghiệm hàng ngày của chúng ta, nơi những khoảnh khắc của cái đẹp có thể cảm thấy thoáng qua và khó nắm bắt. Nó nhấn mạnh ý tưởng rằng mặc dù chúng ta có thể ngưỡng mộ và lấy cảm hứng từ vẻ đẹp, nhưng việc thực sự gói gọn ý nghĩa của nó thường vẫn nằm ngoài tầm với. Sự suy ngẫm về trải nghiệm của con người này đóng vai trò như một lời nhắc nhở hãy trân trọng vẻ đẹp, ngay cả khi chúng ta không thể nắm bắt được nó một cách trọn vẹn.