Trong đoạn văn, người quan sát bị quyến rũ bởi khoảnh khắc khi một nhạc sĩ chuẩn bị chơi kèn. Cô chứng kiến việc xử lý cẩn thận của thiết bị, từ việc loại bỏ nó khỏi trường hợp của nó đến khi lắp ống ngậm, nơi xây dựng dự đoán cho âm thanh sắp xuất hiện. Hình ảnh truyền đạt một cảm giác kỳ vọng và tôn kính cho hành động âm nhạc sắp diễn ra.
Khi anh chơi, âm nhạc bùng nổ với cường độ ly kỳ, được mô tả là một "con dao rực rỡ, rực rỡ" cắt xuyên qua sự tĩnh lặng của căn phòng. Âm thanh không chỉ lấp đầy không gian mà còn tiếp thêm sinh lực cho môi trường, đánh thức những con ruồi và khiến chúng nhảy xung quanh một cách tràn đầy năng lượng. Cảnh sống động này làm nổi bật sức mạnh biến đổi của âm nhạc, biến một khoảnh khắc bình thường thành một thứ gì đó kỳ diệu và sống động.