Trong "Black Swan Green", David Mitchell nắm bắt được bản chất của ký ức và bản chất phù du của cuộc sống thông qua âm nhạc. Cụm từ "Bài hát ngay lập tức khẳng định nó chưa từng tồn tại" nhấn mạnh việc một số ký ức nhất định, đặc biệt là những ký ức gắn liền với bài hát, có thể biến mất nhanh chóng như khi chúng xuất hiện. Điều này cho thấy rằng mặc dù âm nhạc có thể gây được tiếng vang sâu sắc tại một thời điểm nhưng tác động của nó có thể mờ dần, khiến người nghe khao khát điều gì đó từng có ý nghĩa quan trọng.
Việc khám phá những trải nghiệm phù du làm nổi bật sự phức tạp của quá trình trưởng thành và bản sắc bản thân. Sự tương tác của nhân vật chính với âm nhạc đóng vai trò làm nền cho khung cảnh cảm xúc của anh ấy, minh họa những khoảnh khắc kết nối có thể vừa có ý nghĩa vừa khó nắm bắt. Cuối cùng, câu chuyện đi sâu vào sự tương tác giữa ký ức và sự tồn tại, cho thấy rằng một số trải nghiệm được cảm nhận sâu sắc nhưng có thể trôi đi không dấu vết.