... Không có sự điên rồ nào của con thú trên trái đất mà không bị đánh lạc hướng bởi sự điên rồ của đàn ông.
(...there is no folly of the beast of the earth which is not infinitely outdone by the madness of men.)
Câu nói từ "Moby-Dick" của Herman Melville ghi lại một bình luận sâu sắc về bản chất con người, cho thấy rằng các hành vi phi lý và liều lĩnh của con người vượt xa những hành vi được tìm thấy trong vương quốc động vật. Nó ngụ ý rằng trong khi động vật có thể thể hiện sự điên rồ, hành động của chúng nhạt so với sự phức tạp và thái cực của sự điên rồ của con người. Viễn cảnh này mời độc giả suy ngẫm về các khía cạnh đen tối hơn của nhân loại, thu hút sự tương đồng giữa bản năng man rợ hơn của các con thú và hành vi hỗn loạn thường xuyên của con người.
Sự khẳng định của Melville khuyến khích một cuộc kiểm tra sâu sắc hơn về những gì thúc đẩy nhân loại hành động phi lý, thường được chi phối bởi cảm xúc, áp lực xã hội và những ham muốn cá nhân. Nó đặt ra câu hỏi về đạo đức và hậu quả của hành động của chúng ta, nêu bật một mối quan tâm vượt thời gian liên quan đến hậu quả của hành vi của con người không được kiểm soát. Chủ đề này cộng hưởng thông qua câu chuyện của "Moby-Dick", khi nó khám phá những ý nghĩa rộng lớn hơn của nỗi ám ảnh, trả thù và cuộc đấu tranh chống lại tự nhiên, cuối cùng tiết lộ sự đối ngẫu của sự tồn tại của con người liên quan đến thế giới tự nhiên.