Xoắn xuýt và đồi trụy là cách suy nghĩ của con người," Jane nhấn mạnh. "Pinocchio thật là ngu ngốc khi cố gắng trở thành một cậu bé thực sự. Anh ta tốt hơn nhiều với một cái đầu bằng gỗ.
(Twisted and perverse are the ways of the human mind," Jane intoned. "Pinocchio was such a dolt to try to become a real boy. He was much better off with a wooden head.)
Trong "Speaker for the Dead", Jane phản ánh sự phức tạp của bản chất con người, cho thấy rằng tâm trí có thể bị lừa dối và phức tạp. Cô lập luận rằng việc phấn đấu đạt được điều gì đó sâu sắc như trở thành con người có thể là sai lầm, lấy nhân vật Pinocchio làm ví dụ. Thay vì tìm kiếm sự chuyển đổi, Jane tin rằng việc chấp nhận trạng thái ban đầu của một người là có giá trị, ngụ ý rằng tính xác thực có giá trị riêng của nó.
Lời bình luận của cô về Pinocchio báo hiệu một chủ đề rộng hơn trong câu chuyện, khám phá sự căng thẳng giữa bản sắc và sự biến đổi. Jane coi nỗ lực thay đổi bản thân, đặc biệt là trong việc theo đuổi con người, có thể là ngu ngốc, ám chỉ rằng có thể khôn ngoan khi nắm lấy những phẩm chất vốn có của một người hơn là tuân theo những kỳ vọng bên ngoài.