Bạn làm tôi sợ khi bạn nói không có thời gian. Tôi không hiểu tại sao. Những người theo đạo Cơ đốc đã mong đợi ngày tận thế sắp xảy ra trong nhiều thiên niên kỷ. Nhưng nó vẫn chưa kết thúc. Cho đến nay, điều đó thật tốt.
(You frighten me, when you say there isn't time.I don't see why. Christians have been expecting the imminent end of the world for millennia.But it keeps not ending.So far, so good.)
Câu trích dẫn phản ánh mối quan tâm của nhân vật về tính cấp bách xung quanh những dự đoán về ngày tận thế. Diễn giả bày tỏ sự bối rối về lý do tại sao lại tồn tại cảm giác tức thời như vậy, đồng thời chỉ ra lịch sử lâu dài về những kỳ vọng của Cơ đốc nhân về ngày tận thế nhưng chưa bao giờ thành hiện thực. Điều này đặt ra câu hỏi về tính hợp pháp của những tuyên bố này và sự hoảng sợ mà chúng có thể gây ra cho mọi người.
Bằng cách quan sát rằng thế giới vẫn chưa kết thúc bất chấp những dự đoán liên tục, nhân vật này làm nổi bật chủ đề rộng hơn về sự chậm trễ và không chắc chắn. Quan điểm này gợi ý sự hoài nghi đối với những lời tiên tri về ngày tận thế, khiến người đọc phải xem xét lại cách họ phản ứng trước những nỗi sợ hãi về tương lai và liệu những nỗi sợ hãi đó có chính đáng hay không.