Tôi chưa bao giờ là một trong những nhạc sĩ. Tôi biết các cô gái thường phát điên vì những người đứng đầu nhắm mắt khi hát và gật đầu khi trống nổi lên, nhưng tôi giống Shania Twain ở điểm đó: Điều đó không gây ấn tượng với tôi nhiều. Tôi sẽ cân nhắc khả năng thực hiện một giai điệu bất cứ ngày nào.
(I have never been one for musicians. I know girls are supposed to go crazy for frontmen who close their eyes when they sing and nod their heads when the drums kick in, but I'm like Shania Twain with that stuff: That don't impress me much. I'll take wit and brains over the ability to carry a tune any day.)
Câu nói này nêu bật sự ưu tiên về trí thông minh và cá tính hơn là tài năng bề ngoài hoặc sức thu hút thường được nhấn mạnh trong ngành công nghiệp âm nhạc. Nó thách thức sự ngưỡng mộ khuôn mẫu đối với màn trình diễn hào nhoáng, cho thấy rằng sự hóm hỉnh và trí tuệ đích thực là những phẩm chất quý giá hơn. Sự so sánh của người nói với Shania Twain làm tăng thêm sự hài hước và tính liên quan, nhấn mạnh sự tập trung vào nội dung hơn là phong cách. Quan điểm như vậy khuyến khích việc đánh giá chiều sâu và phẩm chất chân chính của các cá nhân hơn là vẻ bề ngoài hoặc biểu hiện hời hợt.