Nếu ông Selwyn gọi lại, hãy đến gặp ông ấy; nếu tôi còn sống tôi sẽ rất vui được gặp anh ấy; và nếu tôi chết anh ấy sẽ muốn gặp tôi.
(If Mr. Selwyn calls again, show him up; if I am alive I shall be delighted to see him; and if I am dead he would like to see me.)
Câu trích dẫn này thể hiện thái độ dí dỏm và có phần vui tươi đối với những cuộc gặp gỡ và cái chết không thể tránh khỏi. Nó thể hiện niềm tin vào tầm quan trọng lâu dài của các mối quan hệ cá nhân, bất kể bản chất nhất thời của cuộc sống. Việc người nói sẵn sàng chào đón ông Selwyn theo cách khác nhau tùy theo việc họ còn sống hay đã chết cho thấy cảm giác hài hước và sự thừa nhận ranh giới không thể tránh khỏi mà cái chết đặt ra. Cách nhìn như vậy gợi ý một quan điểm coi trọng việc duy trì các mối quan hệ tốt đẹp và có lẽ là một chút tinh nghịch—ngụ ý rằng ngay cả khi chết, sự hiện diện của người nói vẫn có thể được mong muốn, điều này có thể được đọc như một lời bình luận về tác động lâu dài của mối quan hệ cá nhân hoặc có lẽ là một khía cạnh châm biếm xã hội. Hơn nữa, có sự chấp nhận cơ bản về tỷ lệ tử vong, cùng với cái nhìn nhẹ nhàng về các phong tục xã hội xung quanh sự sống và cái chết. Giọng điệu gợi ý đến sự cao quý hoặc mỉa mai nhất định, nhấn mạnh sự liên quan lâu dài của các mối quan hệ giữa các cá nhân. Câu trích dẫn cũng mời gọi một cách tinh tế sự suy ngẫm về cách chúng ta nhìn nhận các mối quan hệ và lòng hiếu khách của mình trong cuộc sống và sau khi chết. Nó gợi ý rằng dù còn sống hay đã chết, tầm quan trọng của sự ân cần và cởi mở trong xã hội vẫn không đổi. Góc nhìn này có thể vừa hài hước vừa sâu sắc, khiến nó trở thành một sự phản ánh đáng nhớ về bản chất con người, bức màn xã hội và sự chấp nhận sự hữu hạn không thể tránh khỏi của cuộc sống bằng sự duyên dáng và hài hước.