Tôi nói, tôi không muốn vẽ những thứ như những người phụ nữ của Picasso và những tác phẩm điêu khắc của Matisse nằm trên ghế dài có gối. Tôi không muốn vẽ người. Tôi muốn vẽ một cái gì đó mà tôi chưa từng thấy trước đây. Tôi không muốn làm những gì tôi đang nhìn. Tôi muốn những mảnh vỡ.
(I said, I don't want to paint things like Picasso's women and Matisse's odalisques lying on couches with pillows. I don't want to paint people. I want to paint something I have never seen before. I don't want to make what I'm looking at. I want the fragments.)
Câu trích dẫn này phản ánh mong muốn của một nghệ sĩ muốn vượt ra khỏi những cách thể hiện truyền thống và đón nhận những điều xa lạ. Nó nhấn mạnh việc theo đuổi sự độc đáo và tầm quan trọng của việc nắm bắt bản chất của những mảnh vỡ—những phần rời rạc hoặc không hoàn thiện—hơn là những chủ đề thông thường. Một góc nhìn như vậy ủng hộ việc thử nghiệm, thoát khỏi những ràng buộc của chủ nghĩa hiện thực hoặc những mô tả điển hình, thay vào đó hướng tới những cách thể hiện sáng tạo thách thức người xem nhìn nhận thế giới một cách khác biệt. Nó tôn vinh quá trình sáng tạo bắt nguồn từ sự khám phá và bản chất của những gì không thể nhìn thấy hoặc không thể hiện được, đồng thời thúc giục các nghệ sĩ rèn giũa ngôn ngữ hình ảnh mới.