Có một sân bay ở Hermosillo, và Hermosillo chỉ cách Guaymas tám mươi lăm dặm, nhưng để bay là bỏ lỡ điểm. Vấn đề là trở nên mất phương hướng, bị thu hẹp, bởi sức nóng và quan điểm lừa đảo và cảm giác áp bức của carrion. Con đường lung linh. Đôi mắt muốn nhắm lại.
(There is an airport in Hermosillo, and Hermosillo is only eighty-five miles about Guaymas, but to fly is to miss the point. The point is to become disoriented, shriven, by the heat and the deceptive perspectives and the oppressive sense of carrion. The road shimmers. The eyes want to close.)
Trong "sự chậm chạp của Joan Didion về phía Bethlehem", tác giả phản ánh về trải nghiệm du hành qua sức nóng của cảnh quan Mexico, đặc biệt giữa Hermosillo và Guaymas. Mặc dù du lịch hàng không là một phương tiện nhanh chóng để bao quát khoảng cách tám mươi lăm dặm, Didion nhấn mạnh rằng việc bay bỏ qua bản chất của cuộc hành trình. Ý nghĩa nằm ở sự mất phương hướng do sức nóng mang lại và hình ảnh lừa đảo của vùng đất, cho thấy rằng sự hiểu biết thực sự đến từ việc gắn kết với môi trường trực tiếp.
Didion vẽ một hình ảnh sống động về sức nóng áp bức và những con đường lung linh có thể áp đảo các giác quan. Sự khó chịu và kiệt sức đã trải qua trên đường đóng vai trò là một phép ẩn dụ cho những phản xạ cảm xúc sâu sắc và hiện hữu mà một cuộc gặp gỡ trong khi đi du lịch. Thay vì tìm kiếm sự tiện lợi của việc bay, cô ủng hộ việc chấp nhận những thách thức của hành trình có thể dẫn đến những hiểu biết sâu sắc về bản thân và môi trường xung quanh.